Cách thành phố Kinabalu, thủ phủ bang Sabah trên quần đảo Borneo, phía đông Malaysia hai giờ xe là làng Kudasang với dịch vụ du lịch sinh thái Homestay Walai Tokou. Với mô hình du lịch thân thiện với môi trường, kết hợp khám phá văn hoá của người dân bản địa, homestay là loại hình du lịch mà những ai đã một lần trải nghiệm sẽ còn lưu giữ những dấu ấn đẹp trong tâm trí.
Nhà thân thiện đón khách phương xa
Sự thay đổi không khí khi lên vùng cao cách mực nước biển cả ngàn mét khiến khách du lịch dễ có cảm giác mệt mỏi. Nhưng khi gặp mặt người dân nơi đây, bao mỏi mệt đều biến mất. Các “ông bố, bà mẹ”, các “anh, chị, em” đón khách bằng những điệu múa dân tộc kết hợp với những điệu nhạc được chơi bằng dàn nhạc cụ làm từ ống tre kết hợp với dàn cồng chiêng vui nhộn.
Dù chỉ bập bõm giao tiếp bằng tiếng Anh, nhưng những câu hỏi thăm sức khoẻ của chủ nhà đi kèm với cái nắm tay thật chặt, ánh mắt thân thiện đủ để chúng tôi quên mất cảm giác đang ở một nơi xa lạ.
Nhà ở đây đều được xây theo mô hình nhà sàn có gầm khá cao, dùng làm nhà kho hoặc gara cho xe hơi. Nếu khách muốn tự nấu ăn, với 50 ringgit (khoảng 260.000đ/một ngày đêm, khách có thể toàn quyền sử dụng phòng bếp riêng. Thực phẩm như trái cây, rau xanh, gia cầm phần lớn là do người dân tự cung tự cấp. Nhưng hầu hết, các khách du lịch đều chi thêm 25 ringgit (khoảng 130.000đ) để ăn chung với chủ nhà vì muốn hoà nhập vào cuộc sống người dân nơi đây.
Chủ nhà cùng đồng hành với chúng tôi trong các chuyến đi. Trong những buổi dã ngoại hay tìm hiểu khám phá, họ vừa là người chăm sóc, vừa hướng dẫn và thuyết trình về những nét văn hoá lịch sử đặc sắc trong vùng. Những chiếc xe hơi chuyên dụng dành riêng cho địa hình đồi núi, chạy bon bon qua từng khúc quanh, trên đường đá lởm chởm và dừng lại ở những điểm thuận lợi nhất để du khách có thể ngắm ngọn núi cao nhất khu vực Đông Nam Á, núi Kinabalu. Ngắm nhìn vẻ đẹp của ngọn núi sừng sững trước mặt để cảm nghiệm được sự hùng vĩ của tự nhiên, hay ngắm nhìn những ngôi làng yên lành trong thung lũng… cảm giác thật sự thanh bình!
Hơn 60% dân số Malaysia theo đạo Hồi. Vào buổi sáng, buổi trưa, chiều hoặc tối, những lời kinh Coran vọng ra từ ngôi thánh đường trên đỉnh ngọn đồi, như một dấu hiệu để các tín đồ chuẩn bị cầu nguyện, mặc dù có thể khách du lịch không hiểu ý nghĩa của lời kinh nhưng vẫn cảm nhận được sự yên bình trong tâm.
Và thật khó diễn tả cảm giác khi một buổi chiều ngồi trong rừng già nhiệt đới tại công viên quốc gia Kinabalu, uống trà và nghe tiếng côn trùng hoà tấu. Yêu quá cuộc sống này!
Đặc sản địa phương
Thức uống nổi tiếng, phổ biến của vùng chính là trà Sabah. Trà Sabah là thức uống thường ngày trong các gia đình và luôn hiện diện trong các thực đơn thức uống của các nhà hàng, quán nước. Điều đặc biệt nhất của thức uống này là hương trà thanh, vị trà nhẹ hoàn toàn phù hợp với cả thiếu nhi, thanh thiếu niên và người cao tuổi. Người dân nơi đây thường pha chút đường vào trà khi dùng. Trà sản xuất chỉ đủ dành cho người dân tại Sabah, nhưng khách đến thăm, ai cũng được tặng một hộp trà như một đặc sản mang về.
Với sự trợ giúp vốn từ ngân hàng, dịch vụ du lịch homestay là một cách mưu sinh của người dân làng Kudasang. Nhưng, hơn cả một phương cách để sống, những người dân ở đây còn nhận được những món quà quý giá hơn. Họ hào hứng khoe về những người con nuôi nước ngoài ở khắp thế giới như Canada, Úc, Pháp, Ý… Hạnh phúc nhất là mỗi dịp năm mới, sinh nhật “cha mẹ”, những “người con” này vẫn gởi thiệp hoặc gọi điện chúc mừng và hẹn ngày gặp lại.
Giờ họ lại có thêm những đứa con nuôi đến từ Việt Nam. Xúc động nhất là khi chủ nhà nài nỉ chúng tôi nấu món ăn Việt để họ thưởng thức. Đứa em nhỏ còn cầm cuốn sổ ghi lại công thức món ăn Việt, để khi muốn ăn sẽ tự nấu. Chúng tôi được học làm hai loại bánh truyền thống từ gạo. Bánh linopot được người dân dùng thường ngày, mang đi rừng ăn cả tuần, và bánh ketupat được dùng vào dịp lễ tết. Điệu nhảy sumazou nổi tiếng, với những bước nhảy đơn giản nhưng nhộn nhịp khi đón khách, cũng được chính các thành viên trong gia đình homestay hướng dẫn cho khách đến đây. Thời gian ở homestay trôi qua quá nhanh, khách và chủ chia tay trong khi còn nhiều điều chưa nói hết.
Kỷ niệm chung giữ lại giữa chủ và khách là cây xanh Gaharu mà mỗi chúng tôi trồng tại gia đình khi chia tay. Chủ sẽ nhớ đến khách mỗi khi chăm sóc cho cây còn khách thì mong mỏi có ngày trở lại để ngắm cây xanh mang tên mình, trước khi nó được khai thác làm nước hoa.